letter 29

con thấy những lớp lang phân cảnh kịch. chồng lên nhau. xuyên thấu. ràng buộc, rối rắm, nghẹt thở.

bên tầng trên, mặt phẳng ánh sáng, con nằm trôi.

con đứng yên. mọi phân cảnh kịch cuồn cuộn qua con. như suối thác. dòng cuốn không ngừng. con ở đó. con biết mình cứ ở yên đó. nguyên vẹn. kịch vẫn chảy xiết. vẫn đổ xuôi.

con bay lên nằm trên mặt phẳng sáng. nhẹ như mây. nằm trôi. bên trên dòng chảy kịch. tất cả chỉ còn là kịch. anh em con đang biểu diễn. sau màn biểu diễn này, khi kịch khép vở, hạ màn, anh em con lại trở lại với nhau, lại là anh em, không gì mất mát.

chúng con là những người biểu diễn. không ngừng. biểu diễn để trải nghiệm.

suốt nửa chu kỳ con đã quá lao lực vất vả chỉ để tồn tại, đến nỗi con không còn nhớ mình là chủ nhân sáng tạo trải nghiệm. con người lúc này thì nạn nhân đến mức họ không còn tự làm bất cứ gì, không còn làm chủ mong muốn bằng khả năng sáng tạo trải nghiệm trực tiếp thanh khiết, mà phải dựa vào rất nhiều máy móc. khoa học là tôn giáo của trí năng. tình dục cũng là một tôn giáo. con người nghĩ họ làm chủ máy móc, nhưng thật ra họ chỉ còn có thể làm chủ những sắt thép vô tri.

giờ đây Baba trao cho con cơ hội để trải nghiệm chính khả năng sáng tạo trải nghiệm nguyên thuỷ của mình. Baba khiến con tự do khỏi việc lao lực vất vả để đạt đến và đảm bảo kết quả sinh tồn. như việc nấu một nồi cơm. chỉ cần đổ gạo vào nồi chắc chắn sẽ có cơm chín. Baba đảm bảo việc cơm sẽ chín. nhưng con cần trải nghiệm quá trình đổ gạo để biết nấu cơm nghĩa là gì. Baba không cần nồi cơm chín. nồi cơm chín cũng là của con. Baba chỉ tạo cớ để con vừa thu hoạch kết quả chắc chắn và được bảo đảm bởi Thượng đế cho mình, vừa trải nghiệm toàn bộ quá trình nấu cơm.

con không cần phải bận tâm đến việc kết quả sẽ được tạo ra thế nào. đó là sự khuấy trộn, kết hợp, nấu nướng của cỗ máy nghiệp vĩ đại, cần nguyên liệu từ toàn bộ các kiếp sinh của linh hồn. con chỉ cần trải nghiệm tiến trình trước kết quả mà thôi.

con có hạnh phúc và hài lòng không? hôm nay, con có bình an không?

con nói chuyện với anh cả. con hỏi, làm thế nào anh có được sức mạnh để giữ cho mình ở bên trong lằn ranh thanh khiết bền bỉ và ổn định đến thế?

anh chỉ giữ cho đường truyền của mình với Baba sạch sẽ. anh không cố công nắm giữ cái gì cả. sức mạnh nội lực không phải là cố hết sức nắm giữ. mà là cố hết sức buông ra. chỉ cần đường truyền của em luôn trong sạch. Baba mới đổ được sức mạnh khiến mọi thứ được đặt vững trên một mặt phẳng chắc chắn cho em. dĩ nhiên, em cũng phải làm cái việc là cắm nguồn đường truyền vào Baba trước, đúng không.

anh cả, khi anh nhìn thấy linh ảnh huỷ diệt, anh đã đau khổ rất nhiều, phải không.

đúng vậy. em biết không, chúng ta đau khổ cho thế giới vì chúng ta bất lực và hoại diệt. khi em nhìn thấy huỷ diệt và tình trạng đi đến huỷ diệt của thế giới nhưng không còn lo âu hay đau đớn cho thế giới, thì em mới hiểu sự thật là gì.

lo âu và đau đớn cho thế giới là một phóng chiếu. thật ra, em chỉ lo âu và đau đớn cho chính mình hữu hạn. anh nói đúng. khi bên trong chỉ còn hạnh phúc, thì huỷ diệt không còn là một sự tệ hại. cũng chẳng còn nỗi kinh hoàng nào nữa. bên trong em không còn nỗi sợ. đích đến quả thực là rất cao.

một tĩnh lặng chết. con cứ từ thân xác bất động này đi mải miết về phía trước. có ánh sáng đón lấy con, ôm con. con nghe cái chết bất động một cách ồn ĩ phía sau lưng mình.

nhưng đó chỉ là một cái chết. một cái chết cuối cùng. một cái chết thì có thể làm gì để tổn hại con?

từ một tĩnh lặng chết, con đi.

Gửi bình luận